Mô tả
Sơ lược tác phẩm Bầu Trời Sụp Đổ
Winthrop là một gia đình quý tộc Mỹ, và trung tâm của nó là Gary Winthrop đầy hấp dẫn, lôi cuốn. Khi người đàn ông này đang trên đà để trở thành ngôi sao mới sáng nhất của Thượng nghị viện, thì bị giết trong ngôi nhà của mình – sự kiện mới nhất trong một loạt các vụ việc đã giết hại năm thành viên của gia đình chỉ trong vòng một năm. Một trong những người cuối cùng nhìn thấy Gary Winthrop còn sống là Dana Evans. Cô đã điều tra vụ này như những thảm kịch ngẫu nhiên, và nhận ra rằng cuộc điều tra này sẽ dẫn dắt cô qua nhiều châu lục, những nơi mà cô và cậu con trai bé bỏng của mình sẽ sống trong những mối nguy hiểm nghiêm trọng, để rồi cuối cùng nó dẫn cô đến một sự thật làm sửng sốt cả thế giới.
Lời bình
– People –
– New York Post –
Độc giả review sách
Một đặc điểm trong cách tạo hình nhân vật của Sidney rất đặc biệt, đó là ông luôn chọn bắt đầu câu chuyện với những nhân vật nổi tiếng và có chức vụ cao (tất nhiên là hư cấu) đặt trong bối cảnh xã hội thì lại có thực. Điều này tạo cho những nhân vật chính có những đặc quyền mà hầu như ít thấy trong những tác phẩm khác.
Hơi khác với “Cát bụi thời gian”, thì cuốn “Bầu trời sụp đổ” này lại có nhịp truyện nhanh hơn nhiều, tuy phải nó là Cát bụi thời gian cũng diễn biến nhanh, nhưng The Sky is Failling nhanh hơn rất nhiều lần. Có thể vì mạch truyện dễ follow và kỹ năng đọc của mình nhanh hơn trước nên có cảm giác đó, nhưng việc thời gian trôi vèo vèo và không gian trang trước trang sau đã nhoáng nhoàng sang một nơi khác, lặp lại nhiều lần tương đối chóng mặt. Thời gian trôi nhanh ở đây không phải là một vài tháng hay vài năm sau, mà là ngày hôm trước cô phóng viên Dana vừa ở bối cảnh thời gian không gian này bất chợt, cách ra 2 dòng mình phải cố hình dung ra một bối cảnh ở một nơi hoàn toàn khác, skip toàn bộ mọi thứ về chuyến bay lẫn quang cảnh trên đường đi…
Tuy nhiên, điều này không phải hoàn toàn là tiêu cực, vì đôi khi tác giả cũng để cho những quãng nghỉ hợp lý, và mạch truyện dễ theo nên với một cuộc phiêu lưu kịch tính thì nhanh cũng là điều chấp nhận được.
Một lần nữa, mình chẳng đoán biết được gì trước khi phải đọc đến 10-20 trang cuối, thật khó đoán (and at the same time, cũng dễ đoán) và quan trọng hơn, đó là mình hồi hộp cả từ tận trang 400 đến trang 500, tức là chờ mãi để hết hồi hộp, chờ “mọi dữ liệu đâu vào đấy” mà mãi không hết hồi hộp thành ra hơi mệt :))
Một cuốn sách thú vị và NHANH.