Mô tả
Giới thiệu tác phẩm Thiên Nhai Khách
Thiên Song là tổ chức sát thủ khét tiếng do Hoàng đế thành lập, không có bí mật nào thoát khỏi xúc tu của họ, từ những việc giết người bẩn thỉu trên con đường bước lên ngôi cửu ngũ chí tôn cho đến những bí mật trong các môn phái giang hồ.
Chu Tử Thư chính là thủ lĩnh của tổ chức này và không hiểu sao vừa vào truyện đã thấy anh đang muốn về hưu, tức là rời bỏ “Thiên Song”, từ đây mai danh ẩn tích.
Nhưng tổ chức nắm giữ bao nhiêu bí mật như vậy, làm gì có chuyện ly khai dễ dàng chứ. Có 2 cách để ly khai tổ chức, một là chết, nhanh gọn, hai là đóng 7 cây đinh – “Thất khiếu tam thu đinh” lên ngực, phế hết võ công, kéo dài được 3 năm sống không bằng chết.
Và tất nhiên Chu Tử Thư chọn cách 2 rồi, má chưa gì mới vào đã thấy thụ còn sống được đúng 3 năm, tui kiểu quay lại xem tag, may quá HE. Chu Tử Thư thân là thủ lĩnh Thiên Song, làm gì có thủ đoạn nào không biết chứ. Mặc dù đúng là bị phế hết võ công thật nhưng anh đã lươn lẹo nên vẫn còn 3 phần công lực, đủ để bay nhảy tìm kiếm thuốc giải nhổ 7 cây đinh này ra rồi, sống lâu thêm tí nữa.
Một plot twist nhá. Tiếp tục, để tránh theo dõi của tay chân Hoàng đế, y dịch dung. Cơ mà tay nghề dịch dung bao nhiêu năm vẫn không cải thiện, chỉ vẽ được mỗi kiểu mặt xấu xí da dẻ vàng vọt, cho nên lúc xuất hiện trước mặt anh công – Ôn Khách Hành chính là dưới hình dạng xấu xí vàng vọt này. Tui kiểu a thú vị thú vị, không biết anh công u mê kiểu gì đây.
Tất nhiên Chu Tử Thư thật sự rất rất đẹp, chính là mỹ nhân, khí chất thủ lĩnh thì khỏi phải nói, nên mặc dù dịch dung xấu hoắc thế (xem phim là biết) mà ông Ôn Khách Hành mở mồm ra vẫn cứ Mỹ nhân thế này, Mỹ nhân thế kia chứ, liêm sỉ đúng là…
Ôn Khách Hành xuất hiện rất bí ẩn, võ công còn cao hơn Chu Tử Thư thời kỳ toàn thịnh nhưng lại bị ám ảnh bởi xương hồ điệp (xương bả vai ở sau lưng) và điều này có liên quan tới quá khứ đau thương của hắn. Tất nhiên thân phận Ôn Khách Hành cũng không tầm thường một chút nào rồi, không làm sao đè được Chu Tử Thư – thủ lĩnh Thiên Song chứ.
Công thụ đoạn đầu vờn nhau vui vãi, chuẩn lưu manh công x lạnh lùng cục súc thụ nhé. Nhưng mà Pi viết tâm lý tình cảm 2 người đều không rõ nét, chắc tại 2 người ngầu lòi quá, viết nhiều sẽ mất hết khí chất, nên lúc 2 ông yêu nhau tui kiểu: Ơ nhanh thế, ơ định tình lúc nào vậy. Thế nên tui thấy tuyến tình cảm của bộ này giấu sâu lắm, tình cảm 2 người chỉ được thể hiện qua một số chi tiết thôi, như tâm trạng Ôn Khách Hành lúc biết Chu Tử Thư sắp chết chẳng hạn.