Mô tả
Giới thiệu tác phẩm Tiếng Ru
Trích đoạn
Học hết lớp năm, nó ở nhà. Vì người như nó học cũng chẳng để làm gì. Ấy là bố mẹ nó bảo thế. Hàng xóm láng giềng bảo thế. Bạn cùng lớp cũng bảo thế. Lũ bạn đều kinh nó. Cả tuần không tắm. Hình như cả tháng cũng không tắm. Quần áo nó một mùi lờm lợm. Hơi thở một mùi lờm lợm. Mắt nó, tự nhiên, nhìn vào cũng thấy lờm lợm. Tội vạ đâu phải nó. Chẳng ai có thời gian ngồi tắm cho nó. Bố đạp xích lô. Mẹ chuyên vớt rau muống sông bán cho lợn ăn. Rồi tranh thủ cất đậu phụ ở hàng gần nhà và mang ra chợ bán. Nào thì đậu rán. Nào thì đậu trắng. Nào thì đậu nướng. Nào thì tào phớ cho vào xô. Nào thì đậu nành lỉnh kỉnh trong các chai 65 ml. Cả ngày cắm mặt vào lo kiếm sống. Con cả đàn phải tự lo lấy thân. hưng chỉ mình nó dở. Mình nó không tự lo được thân.
Cả ngày nó tha thẩn đi chơi quanh xóm. Không ai cùng chơi thì tự chơi. Cũng may có người thương nên còn chơi với nó, hỏi chuyện nó. Chứ cứ một mình thui thủi cả ngày, chẳng nói chẳng rằng, sớm muộn nó cũng trở nên người câm mất.
Nước lênh láng từ cửa vào tận giữa bếp. Nồi lớn nồi bé. Nước đậu bốc khói nghi ngút. Chảo mỡ ù ù reo. Nước phớ đầy săm sắp. Chậu lớn chậu bé. Chậu ngâm đậu. Chậu chứa bã. Bã viên thành hình tròn, to bằng quả bưởi. Bã dành cho đàn lợn đang hồng hộc gặm máng sau nhà. Trong xóm nhà nào đến mua cũng được. Không mua đậu thì mua bã. Không mua sữa đậu nành thì mua tào phớ. Cả xóm này nhà nào mà chẳng dùng đậu của nhà ấy. Bình dân là đậu luộc chấm muối đưa đẩy với cơm mậu dịch đỏ quành quạch. Sang hơn là đậu rán chấm mắm tôm chanh ăn với bún. Người già cao huyết áp thì uống nước đậu nhạt. Trẻ con biếng ăn thì có tào phớ. Cuối tuần “ăn tươi” thì có nồi chuối ốc – đậu. Sang hơn thì đậu nhồi thịt. Thế nào cũng chiều.
Nó hay sang đấy. Hồi trước thì đi lẵng nhẵng theo mẹ sang cất đậu về bán. Sau thì chẳng cần có mẹ nó cũng tự sang. Tại nhà gần. Tại có nhiều thứ hay hay cho nó xem. Này thì trút đậu tương vào chậu. Này thì gỡ đậu nóng ra khỏi khuôn, lột cả lớp vải màn mỏng tang. Cữ cắt đã quen , tay cứ thế mà xén khúc một khúc một. Cả dải đậu chạy vắt ngang mặt bàn trong nháy mắt đã được chia thành các thanh đậu nhỏ nhắn, gọn ghẽ. Chỗ này thì chắt bã ra xô. Mùi bã đậu chua chua át đi mùi lờm lợm từ quần áo nó.Mùi đậu rán ngầy ngậy át đi mùi lờm lợm từ hơi thở nó. Lò than rừng rực hắt những quầng sáng mầu lửa làm khuôn mặt dầy bì bì nó trở nên ửng hồng . Thế cũng đủ để trông nó dễ coi hơn.
Nó đứng thập thò ngòai cửa hàng giờ liền, nhìn vợ chồng nhà đậu phụ (cả xóm đều gọi thế) làm luôn chân luôn tay. Có khi nó mon men đến bên chậu bã đậu, véo một miếng, cho vào lòng bàn tay, xoa xoa, nắn nắn. Và tự cười. Hàng giờ liền. Rồi lê la bên chậu bã đậu chua chua. Cả ngày không chán. Vợ chồng nhà đậu phụ bận tối tăm mặt mũi, chẳng hơi đâu mà xua đuổi. Hơn nữa, nó cũng vô hại.