Mô tả
Giới thiệu tác phẩm Mùa Hè, Pháo Hoa Và Xác Chết Của Tôi
Hôm ấy nắng hè rực rỡ, ve kêu ra rả, thôm xóm yên bình.
“Tôi” chết. Cặp anh em non nớt ấy buộc phải bước vào cuộc phiêu lưu kinh hoàng kéo dài bốn ngày, nhằm che giấu một bí mật…
Mùa hè, pháo hoa và xác chết của tôi là truyện ngắn đầu tay của cây bút sớm nở rộ Otsuichi, thiên tài đã khiến giới tiểu thuyết kinh dị sửng sốt với cách kể chuyện đầy mới lạ: theo góc nhìn của một xác chết.
Độc giả review sách
Khi nhân vật trung tâm, gây ra các thảm kịch ở cả hai truyện ngắn trong tập truyện ấy, đều là những đứa trẻ tuổi còn rất nhỏ. Đặc biệt, tại Mùa hè, pháo hoa và xác chết của tôi, bọn trẻ ích kỉ tới lạnh lùng. Chúng biết lợi dụng tuổi tác mà khơi gợi lòng trắc ẩn, sự thiếu cảnh giác đến vô tư của người lớn. Cái ác chảy ngầm trong đôi mắt chúng, tựa ác quỷ ẩn sau vỏ bọc thiên sứ.
Ngôn từ của Otsuichi tiên sinh sắc lạnh nhưng không kém phần gai góc, mỗi lần ông bóc trần thêm lớp vỏ thiên sứ kia. Hàng loạt hình ảnh vừa mang tính đối lập, vừa mang tính ẩn dụ được tạo dựng, càng như khắc sâu thêm vẻ trêu ngươi tới rợn người. Như dưới đền thờ tôn giáo, lại là bãi rác khổng lồ. Hay đêm pháo hoa ngày hè nở rộ, người ta chẳng ai hay, xác chết một đứa trẻ, đang dần phân hủy. “Ngồi trên cầu thang gỗ giấu chiếc dép xăng đan của tôi, trước thần linh được thờ phụng trong đền, ba con người tội lỗi đầy mình ngắm nhìn khung cảnh trước mắt, lặng lẽ mỉm cười.”
Nhưng chẳng lẽ, tất cả những gì tác giả Otsuichi gửi gắm vào hai truyện ngắn, chỉ là nỗi bi quan về con người và hai từ nhân tính sao? Hay chăng, điều ông muốn hướng đến, rộng hơn, là sự phê phán một xã hội đang thờ ơ trước tội ác. Và rằng, giáo dục nhân cách cho một đứa trẻ, chưa bao giờ chỉ là chiều chuộng hay mặc cho đứa trẻ khôn lớn với tư tưởng “cha mẹ sinh con, trời sinh tính.” Bởi tương lai của trẻ dài rộng song bản tính của nó, lại được định hình từ chính khoảng thời gian, chúng bắt đầu dõi đôi mắt nhìn theo thế giới.
Nguồn: Mọt Mọt – Review Sách