Mô tả
Giới thiệu Hành Khách Bí Ẩn
Biết rằng Pietr người Latvia sẽ tới Paris, thanh tra Maigret liền tới Ga miền Bắc. Ông vừa bắt gặp tên tội phạm chuyên lừa đảo bước lên xe đón của một khách sạn hạng sang thì lập tức người ta phát hiện một xác chết trên đoàn toàn từ đó Pietr bước xuống. Và lạ kỳ hơn, xác chết ấy giống hệt Pietr!
Là tiểu thuyết đầu tiên trong xê ri vô cùng thành công về viên thanh tra huyền thoại Maigret, Hành khách bí ẩn với những pha chuyển cảnh đầy bất ngờ, không đơn thuần chỉ là một cuốn tiểu thuyết trinh thám! Trong hành trình của vị thanh tra đi tìm những mảnh ghép còn thiếu để tìm lời giải cho một bí ẩn, Georges Simenon đã khéo léo lồng ghép vào những suy tưởng về số phận con người, về mong muốn được là một người khác, được sống một cuộc đời khác vẫn ẩn khuất đâu đó trong mỗi chúng ta.
Trích đoạn
I
CÁI NHÌN XÚI QUẨY
Đây là một căn bệnh tấn công những tàu thuyền trong tất cả các vùng biển trên thế giới mà nguyên nhân thuộc một lĩnh vực chưa ai biết, được gọi là ngẫu nhiên.
Nếu những triệu chứng bước đầu của căn bệnh ấy rõ ràng thì chúng sẽ không thể thoát khỏi cặp mắt của những thuỷ thủ. Tuy nhiên, nó thường bắt đầu bằng những điều hết sức vô cớ, chẳng hạn như: một dây néo đứt văng ra như dây vĩ cầm làm bứt đi cánh tay một thuỷ thủ. Hoặc giả một chàng thủy thủ trẻ xoè ngón tay cái trong lúc gọt vỏ khoai tây và ngày hôm sau “tai hoạ bất ngờ” làm anh ta thét lên.
Nếu không do vận hành sai thì làm sao một chiếc ca-nô lại dại dột lao vào sống mũi tàu ?
Nhưng đó vẫn chưa phải là “cái nhìn xúi quẩy”. Cái nhìn xúi quẩy đòi hỏi hàng loạt những tai nạn. Khi cái loạt xúi quẩy ấy đeo đuổi, người ta dễ dàng nhận thấy những tổn hại mới vào ban đêm hoặc ngày hôm sau.
Từ khi nó xuất hiện, mọi việc sẽ ngày càng xấu đi và những người đàn ông, chỉ còn biết nghiến răng mà đếm những trận đòn. Đó là lúc mà cỗ máy đã vận hành ba mươi năm không một lần hỏng hóc, bỗng dở chứng kẹt máy như chiếc cối xay cà phê cũ kỹ.
Bất kể những dự báo được xác định là tốt nhất trên những bảng khí tượng và theo kinh nghiệm, nếu đúng, thì trong hai mươi ngày tới vào mùa này, gió không bao giờ xảy ra.
Và con sóng đầu tiên ập đến sẽ không cuốn một người vào biển cả ! Sẽ có bệnh lỵ nếu không phải dịch hạch !
Còn may mắn nếu người ta sẽ không giạt vào mắc cạn ở một bãi cát hoặc khi đi vào cảng, người ta không va phải đê chắn sóng.
***
Con tàu Polarlys, neo đậu ở cảng số mười bảy trong một vũng tàu xa xôi nhất và bẩn thỉu nhất ở Hambourg phải nhổ neo dời bến vào ba giờ chiều theo thông báo ở tấm biển móc vào thùng thư tại cầu tàu.
Chưa đến hai giờ, thuyền trưởng Peterson đã mơ hồ cảm thấy “cái nhìn xúi quẩy” rình rập.
Tuy nhiên đây là một người đàn ông cương nghị, béo lùn, mập mạp. Từ chín giờ sáng, ông bước từng bước dài trên boong giám sát việc bốc hàng lên tàu.
Sương mù đặc biệt vàng và xám, chứa đầy bồ hóng, phả ra độ ẩm lạnh giá, đè nặng lên bến cảng và thành phố, người ta chỉ nhìn thấy những chiếc đèn của xe điện, những cửa sổ sáng đèn như giữa đêm.
…