Mô tả
Giới thiệu Điện Thoại Di Động
Cell (Điện thoại di động) – tiểu thuyết mới của “ông vua” truyện và phim kinh dị Stephen King – dẫn đầu bảng xếp hạng sách bán chạy tại Mỹ chỉ sau hai tuần xuất bản.
Điện thoại di động là một cuốn tiểu thuyết kinh dị khải huyền của tác giả người Mỹ Stephen King, xuất bản năm 2006. Câu chuyện theo sau một nghệ sĩ New England đang đấu tranh để đoàn tụ với đứa con trai nhỏ của mình sau khi phát sóng tín hiệu bí ẩn trên mạng điện thoại di động toàn cầu.
Truyện kể về những người sau khi nói chuyện qua điện thoại di động trong một khoảng thời gian nhất định sẽ bị một xung động bí ẩn truyền từ chiếc điện thoại biến họ thành những kẻ cuồng sát. Stephen King năm nay 59 tuổi, là tác giả của 40 quyển sách, trong đó nhiều quyển được dựng thành phim. Điều thú vị là ngoài đời ông không hề sử dụng điện thoại di động.
Trích đoạn
XUNG ĐỘNG
1
Sự kiện mà sau này người ta đặt cho nó cái tên là Xung Động bắt đầu vào lúc ba giờ ba phút, giờ chuẩn miền đông, chiều ngày mùng Một tháng Mười. Tất nhiên đó không phải là một cái tên chuẩn xác, nhưng chỉ trong vòng mười tiếng đồng hồ kể từ khi sự kiện ấy diễn ra, phần lớn những nhà khoa học có thể điều đó đều đã hoặc bị chết hoặc bị mất trí. Dù sao thì cái tên cũng chẳng có gì là quan trọng. Điều quan trọng là hậu quả của nó.
Vào lúc ba giờ chiều hôm ấy, một chàng trai chẳng có gì đặc biệt, và chẳng có ý nghĩa gì đối với lịch sử, đang đi – đúng hơn là vừa đi vừa nhảy chân sáo – theo hướng đông dọc theo con phố Boylston ở thành phố Boston. Tên anh là Clayton Riddell. Song hành cùng với những bước chân nhún nhảy là một vẻ mãn nguyện trên khuôn mặt anh. Những chiếc tay cầm của chiếc cặp họa sỹ, loại có thể đóng và khóa lại để làm thành một chiếc vali du lịch, đung đưa trên tay trái anh. Xoắn quanh những ngón tay trên bàn tay phải của anh là chiếc dây xách của một chiếc túi nhựa màu nâu có dòng chữ Kho báu nhỏ in trên đó cho những ai tình cờ muốn đọc.
Bên trong chiếc túi, đung đưa theo nhịp chân, là một đồ vật nhỏ. Một món quà tặng, hẳn bạn sẽ đoán thế, và bạn đã đoán đúng. Bạn có thể đoán tiếp rằng anh chàng Clayton Riddell này đang muốn kỷ niệm một chiến thắng nho nhỏ (có lẽ cũng không đến mức quá nhỏ) bằng một kho báu nhỏ, và một lần nữa bạn lại đoán đúng. Món đồ trong chiếc túi ấy là một chiếc chặn giấy đắt tiền bằng thủy tinh. Anh đã mua nó trên đường từ Khách sạn Quảng trường Copley tới Quán trọ Đại lộ Atlantic khiêm tốn nơi anh đang ở, và anh kinh sợ khi nhìn thấy cái giá 90 đôla dán dưới đáy chiếc chặn giấy, đồng thời không hiểu sao anh còn cảm thấy kinh sợ hơn khi nhận ra rằng mình có đủ tiền để mua nó.
Anh cần đến lòng dũng cảm thực sự để đưa thẻ tín dụng của mình cho người bán hàng. Anh không tin rằng mình sẽ mua chiếc chặn giấy ấy cho chính mình; chắc hẳn anh sẽ lầm bầm một câu gì đó về việc mình đã đổi ý và chuồn nhanh ra khỏi cửa hàng. Nhưng đây là anh mua cho Sharon. Sharon thích những món đồ như vậy, và cô ấy vẫn còn thích anh – Em sẽ luôn ủng hộ anh, cưng ạ, cô ấy đã nói như vậy vào trước hôm anh lên đường đi Boston. Với tất cả những g mà họ đã ném vào nhau trong suốt một năm qua, câu nói ấy của nàng khiến anh cảm động. Bây giờ anh muốn làm cho nàng cảm động, nếu điều đó vẫn còn có thể xảy ra. Chiếc chặn giấy là một món đồ vật nhỏ (một kho báu nhỏ), nhưng anh tin chắc rằng nàng sẽ thích khối khói màu xám xanh tinh tế được nhốt giữa khối thủy tinh, giống như một khối sương mù bỏ túi.
2
Tiếng kêu leng keng của một chiếc xe kem thu hút sự chú ý của Clay. Nó đỗ đối diện với Khách sạn Bốn mùa (còn to hơn cả Khách sạn Quảng trường Copley) và sát ngay công viên Boston Common, chạy dọc qua mấy tòa nhà ở bên này phố. Những từ ÔNG SOFTEE được in bằng bảy sắc cầu vồng phía trên một đôi kem ốc đang nhảy múa. Ba cậu bé đang đứng xúm quanh cửa sổ xe, túi đựng sách vở để dưới chân, háo hức chờ đợi. Phía sau chúng là một người phụ nữ mặc bộ đồ vét, tay dắt một con chó xù, và hai cô gái mới lớn mặc quần bò cạp trễ, máy nghe nhạc iPod và tai nghe lủng lẳng quanh cổ, và lúc này chúng đang thì thầm với nhau – một cách nghiêm chỉnh, không cười đùa.
Clay đứng sau họ, biến cái nhóm người nho nhỏ ấy thành một hàng ngắn. Anh đã mua cho cô vợ ly thân của mình một món quà tặng; anh sẽ dừng lại tại hiệu sách Comix Supreme trên đường về nhà để mua cho cậu con trai của mình một phiên bản mới nhất của Người Nhện; anh cũng có thể tự chiêu đãi mình cái gì đó, có thể. Anh sẽ tuôn ra đủ thứ chuyện để kể cho Sharon nghe, nhưng phải đợi cho cô ấy về tới nhà cái đã, khoảng ba giờ bốn mươi lăm phút gì đó. Clay nghĩ anh sẽ lảng vảng quanh Quán trọ cho đến khi anh đã nói chuyện được với Sharon.
…