Mô tả
Giới thiệu tác phẩm Nhiều Cách Sống
Trích đoạn
Cuộc sống mãi chỉ là một và nhiều cuốn tiểu thuyết ngắn, dài bất tận.
Cô nói, cô là một cô gái. Đơn thuần là một cô gái. Cô gái này có đôi mắt trong, ai nhìn cũng có thiện cảm. Nhưng ánh nhìn thì nhiều nỗi nghi ngại. Chẳng dễ tin người.
Cô như con bướm lang thang tìm đêm. Lang thang nhiều đến rã rời cánh mỏi. Lang thang trong góc tối chật hẹp, khoảng không thì mịt mờ, không thể đậu lại ở đâu, cũng không biết tựa nương chốn nào. Cả tuổi trẻ là tháng ngày tìm đêm, tìm người, tìm bản ngã… Tìm để không thể thấy. Tìm rồi thất vọng. Tìm và đau.
Giữa thiên hà bất tận nở ra một nỗi buồn truyền kiếp. Nỗi buồn chứa mọi sinh linh đang cần hít thở. Cô nằm bình yên trong vạn sinh linh ấy.
Tên cô là Lâm Lâm.
Lâm Lâm là người Việt Nam. Sinh ra, lớn lên, trưởng thành ở Việt Nam. Tên Lâm Lâm do cha mẹ đặt. Họ có cô trong một lần đi cùng nhau du hành chốn rừng sâu. Cô được tượng hình từ sự non nớt của mẹ và nỗi thiếu kinh nghiệm của cha. Khi mẹ cô có cô được sáu tháng, hai người mới hối hả làm đám cưới. Cưới chạy.
Cũng thật may là cô sinh ra có mẹ, có cha, có ông bà hai bên nội ngoại. Có cả một đại gia đình.
Cô là một đứa trẻ được thừa nhận. Cứ cho là bố mẹ không có tình yêu với nhau, thì họ có cô làm sợi xích giằng nối.
Cô là sợi xích.
Đơn giản thế thôi.
Lâm Lâm rất hay cười. Bởi có muốn khóc thì cũng chẳng thể nào khóc được. Nước mắt cùng lắm thì ư ứ ở hai khóe mắt. Rồi tan biến đi như sương mờ. Vì cười nhiều, nên có hai nếp nhăn hằn ở đuôi mắt. Mắt của Lâm Lâm cũng là đôi mắt biết cười.
Cảm xúc thay đổi bất ngờ. Dễ giận hờn vô cớ. Đây là vui. Đây là buồn. Vui buồn buồn vui hết sức phức tạp. Cô còn không biết được chính mình là ai.