Mô tả
Giới thiệu tác phẩm Lắng Nghe Gió Hát
Mười tám ngày của mùa hè năm hai mươi tuổi, đối với “tôi” là một kỳ nghỉ hè không sự kiện. Bất chấp những tối uống tràn ở quán Jay’s Bar cùng cậu bạn mang tên Chuột hay mối quen tình cờ với cô gái ở cửa hàng đĩa hát, thành phố quê hương ven biển mùa hè chỉ còn là gió trong “tôi”. Những chuyện kể về gió, tiếng gió hát bên bờ biển, và cảm giác tuổi thanh xuân trôi qua như gió. Mười tám ngày ấy đã gói ghém cả quá khứ, hiện tại, tương lai cùng với hoang mang, mất mát và cô đơn…
Trong lời giới thiệu bản in tiếng Anh lần đầu tiên, Murakami nói rằng Lắng nghe gió hát và Pinball, 1973 “chiếm vị trí quan trọng trong những thành tựu” của ông, và rằng “chúng có vai trò không gì thay thế nổi, như những người bạn từ thời xưa cũ”. Vậy nhưng, tuy tác giả có dè dặt đến mấy khi đánh giá hai tác phẩm đầu tay, nhiều độc giả thủy chung của ông có thể chào đón cuốn sách như một người bạn tâm tình kinh điển, đã sớm bộc lộ những gì làm nên chất Murakami trong một hình hài xanh ngát.
Thông tin thêm
Tựa đề “Lắng nghe gió hát” bắt nguồn từ câu cuối trong truyện ngắn “Đóng lại cánh cửa cuối cùng” của Truman Capote – “Nghĩ về những điều vô thường, nghĩ về những ngọn gió.” Tuy nhiên, cuốn tiểu thuyết đầu tiên được gửi đến Giải thưởng văn chương của Tạp chí Gunzo với tựa đề “Happy Birthday and White Christmas” (tạm dịch: Chúc mừng sinh nhật và Giáng sinh trắng).
Chủ đề câu chuyện xoay quanh tình yêu và mất mát. Đây cũng là cuốn tiểu thuyết duy nhất của Murakami Haruki mà không mô tả trực tiếp cảnh quan hệ tình dục.
Ngày 1 tháng 4 năm 1978, Murakami bỗng nảy ra ý tưởng của cuốn tiểu thuyết này khi đang xem đội bóng chày Yakult Swallows chơi trên sân vận động Meiji Jingu Stadium. Cú đánh đúp trong lượt đầu của cầu thủ tấn công Dave Hilton đã tạo cảm hứng cho ông. Lúc này, Murakami đang mở một quán cafe nhạc Jazz. Ông dành ra 1 giờ mỗi tối để viết và hoàn thành cuốn tiểu thuyết đầu tay trong vòng 4 tháng. Bối cảnh của câu chuyện diễn là 19 ngày của năm 1970 – từ ngày 8 tháng 8 đến ngày 28 tháng 8 – xoay quanh một sinh viên không rõ tên và bạn thân của cậu tên Chuột cùng địa điểm hai người thường lui tới là quán bar tên Jay’s Bar (nghĩa đen: Quán của Jay). Cuốn tiểu thuyết gồm 40 chương nhỏ, đề cập đến nhiều chủ đề, viết lách, phong trào sinh viên Nhật Bản, tiểu thuyết, nấu ăn, âm nhạc phương Tây và như nhiều tiểu thuyết sau này của Murakami, không thể thiếu tình yêu và mất mát.