Mô tả
Giới thiệu tác phẩm Hương Hoa Gạo
Trích đoạn
Chúng nó vẫn chưa về!
Cả bốn đứa hết chiến tranh là chúng nó biến mất tăm mất tích. Má Sâm cầm chiếc ghế nhỏ ra sân ngồi. Má vẫn thường ngồi thế khi mọi công việc trong nhà đã chu tất. Trăng sáng quá. Ánh trăng bao trùm khắp thế gian và tràn đầy cả mảnh sân nhà má. Ánh trăng bao giờ cũng làm dịu lòng người và âm thanh của gió reo trên cây gạo nghe vui vui. Nó cũng vui vui giống như lúc má Sâm nhìn thấy con Quế – đứa con gái duy nhất của má đã đến tuổi lấy chồng. Đôi má Quế lúc nào cũng lựng lên như trái bồ quân chín. Tiếng nó trong và ríu rít như lũ chim trên cây gạo trước cửa nhà.
Con Quế má gửi nó ra miền Bắc từ ngày nó mới lên mười má không ngờ nó lại lớn mau và xinh xẻo đến vậy. Rõ là cơm gạo miền Bắc đã nuôi nó. Đêm má nằm bên mùi da thịt nó thơm phức như hương nếp đầu mùa….
Con Quế ra Bắc đúng vào thời điểm bom đạn dày nhất.
Má đang sống trơ trọi một mình thì lũ thằng Sơn thằng Hiển thằng Toan thằng Đào từ miền Bắc vào. Lũ lính miền Bắc đứa nào cũng trẻ măng ngơ ngác như nai con. Nhìn lũ chúng nó má Sâm lại nhớ con Quế. Gặp đứa nào mà cũng khoe: “Con Quế nhà tao nó cũng đang ở ngoài Bắc…”.