Mô tả
Giới thiệu tác phẩm Những Người Nuôi Giữ Bồ Câu
Gần hai nghìn năm trước, chín trăm người Do Thái đã cầm cự trong nhiều tháng chống lại quân đội La Mã trên Masada, một ngọn núi trong sa mạc Judean. Theo nhà sử học cổ đại Josephus, hai phụ nữ và năm đứa trẻ đã sống sót. Dựa trên sự kiện bi thảm và mang tính biểu tượng này, cuốn tiểu thuyết của Hoffman là một câu chuyện đầy mê hoặc về bốn người phụ nữ cực kỳ táo bạo, tháo vát và gợi cảm, mỗi người đến Masada bằng một con đường khác nhau. Mẹ của Yael qua đời khi sinh con và cha cô, một sát thủ lão luyện, không bao giờ tha thứ cho cô về cái chết đó. Revka, vợ một thợ làm bánh trong làng, đã chứng kiến cảnh binh lính La Mã sát hại con gái mình; cô mang đến cho Masada những đứa cháu trai nhỏ của mình, những người bị câm trước những gì họ đã chứng kiến. Aziza là con gái của một chiến binh, được nuôi dạy như một cậu bé, một kỵ sĩ dũng cảm và một tay thiện xạ lão luyện, người tìm thấy niềm đam mê với một người đồng đội. Shirah, sinh ra ở Alexandria, rất thông thái về ma thuật và y học cổ xưa, một người phụ nữ có cái nhìn sâu sắc và sức mạnh kỳ lạ.
Cuộc sống của bốn người phụ nữ phức tạp và độc lập quyết liệt này giao nhau trong những ngày tháng bị bao vây tuyệt vọng. Tất cả đều là những người nuôi chim bồ câu và tất cả đều đang giữ bí mật về họ là ai, họ đến từ đâu, ai là cha của họ và họ yêu ai.
***
“Những người nuôi giữ bồ câu” là cuốn tiểu thuyết viết về một câu chuyện đầy mê hoặc trên bối cảnh nước Isarel cổ đại của tác giả Alice Hoffman.
Alice Hoffman sinh năm 1952 tại New York, Mỹ; năm 1974, bà tốt nghiệp khoa Viết văn (Viết sáng tạo) của Đại học Stanford và là một trong những tiểu thuyết gia Mỹ đương đại xuất sắc nhất, hiện bà sống tại Boston.
Những người nuôi giữ bồ câu là tiểu thuyết giàu tham vọng nhất và đáng kinh ngạc nhất của bà sau hơn 2 năm thai nghén bản thảo.
Cuốn sách gồm 4 phần với lời kể lần lượt của 4 nhân vật nữ chính: Yael, Revka, Aziza và Shirah.
Phần 1: Mùa hè năm 70. Con gái người sát thủ.
Phần 2: Mùa hè năm 71. Vợ người thợ làm bánh.
Phần 3: Mùa xuân năm 72. Người yêu của chiến binh.
Phần 4: Mùa đông năm 73. Phù thủy xứ Moab.
Kết: Alexandria năm 77.
Alice Hoffman đã bỏ qua cách phân chương thông thường mà chia cuốn tiểu thuyết khá dày của bà thành bốn phần liền mạch qua lời kể của bốn người phụ nữ chăm lo cho khu chuồng nhốt bồ câu của pháo đài như bốn khúc quanh hợp thành một dòng sông lớn.
Vượt qua một khuôn khổ cụ thể về không gian, thời gian, Những người nuôi giữ bồ câu là khúc tráng ca về sự bất diệt của tình yêu trong con người dưới mọi cung bậc: tình yêu nam nữ, tình mẫu tử, tình yêu quê hương, tình yêu tự do ngay cả trong những hoàn cảnh tàn khốc ảm đạm nhất.
Nội dung sâu sắc, lôi cuốn của câu chuyện đã đem đến cho người đọc hưng phấn rất lớn để vào cuộc, nhập tâm vào dòng chảy tự sự lúc bạo liệt, lúc trầm tư của bốn người kể chuyện, du hành ngược thời gian trở về một thời đại xa xưa, lạ lẫm nhưng hiện lên thật sống động, rõ ràng qua những chi tiết được tác giả tái hiện đầy màu sắc, âm thanh và rung động.