Mô tả
Giới thiệu tác phẩm Hồn Ma Trên Bao Lơn
Trường cấp hai Starhust đang hỗn loạn: các học sinh đang chuẩn bị một vở nhạc kịch cho bữa tiệc cuối năm. Giống như tất cả những người bạn của mình, Liz và Ann Parker đang sốt sắng sáng tác những bài hát: họ vừa hoàn thành một giai điệu đáng yêu. Nhưng họ đã sai lầm khi vui mừng! Bài hát của họ biến mất một cách bí ẩn… Nhà hát vang lên những tiếng động đáng lo ngại, và những bóng hình kỳ lạ xuất hiện ở đó làm gián đoạn quá trình chuẩn bị cho buổi biểu diễn… Vở nhạc kịch có nguy cơ kết thúc trong bi kịch. May mắn thay, chị em nhà Parker không tin vào ma quỷ! Với sự táo bạo, xảo quyệt và một chút may mắn, họ hy vọng có thể nhìn thấy tấm màn đỏ kéo lên, bất chấp bóng ma của ban công thứ ba.
Trích đoạn
Caroline Quine
Hồn Ma Trên Bao Lơn
Chương 20
CUỘC TẤN CÔNG LÚC ĐÊM KHUYA
Tràng cười lớn vừa dứt thì những âm thanh luyện giọng tiếp nối. Rồi một giọng cao vút diễn tả một điệu nhạc Opéra quen thuộc. Giọng ca này từ sân khấu của nhà hát vang đến …
Liz, Ann, cô Harriet và chú Dick quay trở lại ngay. Họ thận trọng đi qua phòng giải lao, rồi nhẹ nhàng mở cửa dàn nhạc. Lúc đó ann khẽ kêu lên:
– Bà Millford!
Thật vậy, đúng là người nữ danh ca. Bà đứng giữa sân khấu, mặc trên mình một chiếc áo dài màu trắng. Trên mặt đất, bên cạnh bà là những cây nến đang cháy.
– Thì ra đó là con ma của các cháu! – Chú Dick đùa với một giọng cười vui vẻ.
– Hình như là vậy. – Ann thở dài, cô quá thất vọng mà chẳng hiểu tại sao.
Liz bị mê hoặc bởi cảnh tượng đang diễn ra trước mắt cô. Quá kinh ngạc, cô không thốt được thành lời. Bà Millford tiếp tục hát với cử chỉ thoải mái, mặc dù tuổi tác đã khiến cho nhiều nốt nhạc hơi run.
– Bà ấy thật sự có một giọng tốt. – Cô Harriet xúc động nói khẽ. – Thật đáng tiếc bà không còn xuất hiện trước công chúng nữa!
Thật không may, điệu nhạc bình thường phải có đệm những giai điệu giống như một giọng cười trong sáng và trẻ trung. Nhưng đáng tiếc! Bà Millford không còn khả năng thực hiện kỹ năng đó. Giọng cười của bà phải nói rằng nó làm chói tai người nghe.
Bỗng, người nữ danh ca dừng lại nhìn về hướng lỗ hổng thường là nơi người nhắc tuồng ngồi, gật đầu và tiếp tục hát.
– Có ai đó nhắc tuồng bà ấy không nhỉ? – Liz hỏi em gái.
– Chắc bà ta tự đóng kịch với chính mình … để hồi tưởng lại những ngày xưa cũ. Thật tội nghiệp bà lão!
Tuy nhiên Liz ,nghĩ trong thâm tâm mình:
– bà Millford không phải là con ma của nhà hát Mozart, – và cô thốt ra lời ý nghĩ đó.
– chị nói đúng. – Ann đồng tình với cô. – Không phải bà đã giả ma trên sân khấu cũng như ở trên bao lơn thứ ba. Nhưng có lẽ bà là người đã phát ra những tiếng động khiến chúng ta sợ hãi.
Liz không nghĩ như vậy, cô cương quyết cho rằng con ma muốn đuổi những người xâm phạm nhà hát, đã sử dụng một băng ghi âm hay một cái đĩa.
…