Trong suốt vài thập niên, Svetlana Alexievich đã viết biên niên tư liệu – nghệ thuật Những giọng không tưởng – gồm năm quyển sách (Chiến tranh không mang khuôn mặt phụ nữ, Những nhân chứng cuối cùng, Những cậu bé kẽm, Lời nguyện cầu từ Chernobyl, Thời second-hand) và để những “con người nhỏ bé” đích thân kể về số phận của mình.

Bộ sách Những Giọng Nói Không Tưởng được viết bằng thể loại văn xuôi tư liệu “cùng với tâm thế của một con người vị nhân phản chiến, những cuốn sách đã khuấy lên một giai đoạn lịch sử đầy những tổn thương đau đớn, đã phác họa một bối cảnh, đã soi chiếu bằng một góc nhìn trước nay chưa từng được công bố”.